CUỘC THI VIẾT “NHỮNG KỶ NIỆM SÂU SẮC VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG” NĂM 2023

Lượt xem:

Đọc bài viết

 

Họ và tên: Dương Thị Thúy Hồng

Đơn vị công tác: Trường Tiểu học Hoàng Hanh

Địa chỉ liên hệ: Trường Tiểu học Hoàng Hanh – xã Hòa Hiệp – huyện Cư Kuin – tỉnh Đak Lak.

Số điện thoại: 0972880214

Thời gian thấm thoát như thoi đưa, vậy là thấm thoắt nhìn lại đã 10 năm tôi tốt nghiệp trường trung học phổ thông Y Jút. Mới ngày nào nhớ lại cảnh bước chân vào mái trường ấy. Thời chúng tôi bấy giờ còn thi vào lớp 10, nhớ lại những ngày tháng vui đùa trên sân trường. Giờ đây khi nhìn lại, biết bao nhiêu kỉ niệm ùa về.

Thời gian đúng là thứ không thể quay lại được, suốt những năm tháng qua gắn bó với nơi đã để lại cho tôi biết bao nhiêu kỉ niệm của một thời không thể nào quên. Kỉ niệm cùng thầy cô, kỉ niệm cùng bạn bè trên mái trường mến yêu. Chỉ còn vài ngày nữa thôi là đến ngày Nhà Giáo Việt Nam – ngày mà ai cũng biết – ngày tri ân các thầy cô đã luôn cống hiến cho sự nghiệp trồng người.

Chợt những kỉ niệm trong tôi chợt ùa về một cách rõ nét hơn bao giờ hết đưa tôi trở về 10 năm về trước, ngày của khóa chúng tôi tốt nghiệp. Mới ngày nào còn chập chừng từ cô bé lớp 9 lên lớp 10. Nhớ ngày nào bước chân vào trường làm quen với từng người bạn, biết tới từng thầy cô dạy từng môn học. Thật may mắn biết bao so với bạn bè đồng trang lứa khi tốt nghiệp Đại học xong bản thân tôi được làm việc gần nhà, lại trùng hợp biết bao nhiêu khi nơi tôi làm việc lại gần với ngôi trường trung học phổ thông tôi từng học. Hằng ngày đi qua ngôi trường ấy, không biết bao nhiêu lần tôi vô thức nhìn vào dãy lầu nơi tôi từng học, thật tự hào, giờ đây ngôi trường đã có nhiều thay đổi, càng ngày càng đẹp hơn, khang trang hơn. Có thể nào những kỉ niệm đầu tiên về ngôi trường luôn là những kí ức đẹp theo ta đi suốt cuộc đời. Kỉ niệm với ngôi trường này nhiều lắm kể làm sao cho hết, thời gian gắn bó với ngôi trường trong suốt quãng thời tuổi học sinh. Nơi mà gắn bó với tôi cả lúc vui lẫn lúc buồn. Nhớ những ngày học từ sáng đến chiều. Nhớ những ngày được phân công dọn dẹp vệ sinh lớp cùng các bạn. Nhớ những ngày cuối tháng 11 với gió ngược chiều đạp xe đi học cùng đám bạn. Nhớ những ngày trời mưa dầm của Tây Nguyên, lội mưa đi học… Thật nhiều, thật nhiều những kỉ niệm nơi đây.

“Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã…”

(Cô ơi…)

Như lời những câu thơ, dưới mái trường thân yêu, thầy cô luôn là người chỉ đường, dẫn lối đưa ta đến bến bờ tri thức, truyền đạt cho ta biết bao điều hay lẽ phải về kĩ năng sống, giúp ta nên người. Nếu bố mẹ là người đã sinh ra ta, đưa ta đến với cuộc đời này thì thầy cô là người cha, người mẹ thứ hai của chúng ta, có mấy ai đi trên con đường tìm kiếm tri thức của mình mà không có người thầy, người cô dẫn lối.

Không có một nghề nào lại lấy thành công của người khác làm thành công của chính mình như nghề giáo. Nhìn ánh mắt thể hiện niềm vui, niềm tự hào của thầy cô khi thấy học trò của mình trưởng thành, thành công trên con đường của học sinh đã chọn. Mỗi lần vô tình gặp thầy cô là cũng bấy nhiêu lần xúc động, xúc động vì gặp lại, xúc động vì cô trò gặp nhau tâm sự, kể lại những chuyện ngày xưa.

Thực sự trong lòng tôi thầy cô như cha mẹ thứ hai vậy. Những người thầy, người cô trong mái trường ấy đã từng ngày, từng giờ, từng phút hết lòng vì những đứa con – học sinh của mình bằng một tình cảm trọn vẹn nhất. Ngôi trường và thầy cô nơi đây như là một mảnh ghép lớn trong cuộc đời tôi mà có đi đến đâu, dù thời gian có trôi qua nhiều biết mấy, phủ bụi và xóa nhòa đi tất cả thì tình cảm dành cho mái trường và thầy cô tại trường trung học phổ thông Y Jút vẫn luôn như ngày ngồi trên ghế nhà trường./.